Thời điểm những thập kỷ cuối cùng của thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX, đất đai cương vực hành chính của Thái Bình đang nằm trong sự điều hành của chính quyền thực dân nửa phong kiến tỉnh Nam Định và Hưng Yên, dân gian thường gọi là vùng Định An (chữ Yên theo Hán tự cũng có nghĩa là An), dưới sự đô hộ hà khắc của chế độ thực dân mới, người dân Thái Bình thuở ấy đồng lòng sát cánh với nhân dân hai tỉnh Nam Định - Hưng Yên tham gia kháng Pháp quyết liệt. Xuất hiện những “trung tâm kháng Pháp” mạnh trên đất Thái Bình như Kiến Xương, Đông Hưng, Hưng Hà, Quỳnh Phụ..