Thành phố Thái Bình ngày nay vốn được hình thành và phát triển trên một không gian xã hội, không gian lịch sử của vùng đất đã trải mấy ngàn năm gắn với những địa danh của buổi đầu dựng nước cùng sự biến đổi địa danh, mở rộng địa giới trong tiến trình lịch sử.
Khi tìm hiểu về đất và người Thái Bình, có nhà nghiên cứu đã viết: “Về nguồn đất Thái Bình có điểm độc đáo mà ít tỉnh có được đó là đất “sinh sôi nẩy nở” nhanh, đất mở rộng không ngừng về phía Biển Đông mà cũng là đất phì nhiêu tươi tốt vào bậc nhất”. Khi xưa, Đồng Bình Chương sự Trương Đăng Quỹ, quê thị trấn Thanh Nê, huyện Kiến Xương đã nói về thế mạnh kinh tế, quân sự của vùng này: “Trấn Sơn Nam đất tốt, dân đông, đinh tráng có thể luyện làm quân lính, thóc gạo có thể trưng làm quân lương, sông ngòi chằng chịt như mạng nhện, cưỡi một chiếc thuyền bỏ chỗ nọ đến chỗ kia, chẳng ai còn biết lối mà tìm”
ồng chí Hoàng Đình Giong, sinh ngày 1/6/1904 tại làng Thôm Hoáng, xã Hạ Hoàng, sau chuyển sang thôn Nà Toàn, xã Xuân Phách (nay thuộc phường Đề Thám, thành phố Cao Bằng, tỉnh Cao Bằng).
Hăng say lao động, nhiệt huyết cống hiến cho nghệ thuật chèo, các nghệ sĩ của nhà hát, trong đó có các nghệ sĩ mới được phong tặng danh hiệu nghệ sĩ ưu tú (NSƯT) nỗ lực biến niềm vinh dự trở thành động lực cố gắng, không phụ niềm tin yêu của Nhà nước và nhân dân.
Bắt nguồn từ âm nhạc và múa dân gian, chèo ra đời từ thế kỷ X, đạt đến đỉnh cao vào cuối thế kỷ XIX. Với niềm tự hào là một trong những cái nôi của nghệ thuật chèo, nhiều thập kỷ qua Thái Bình đã ươm mầm tài năng, đào tạo, cung cấp lực lượng diễn viên, nhạc công cho các đoàn nghệ thuật chèo chuyên nghiệp trong cả nước. Ngày nay, trên quê lúa, song song với hoạt động sôi nổi của Nhà hát Chèo, vốn chèo cổ của cha ông đang được tích cực bảo tồn, phát huy, gắn bó mật thiết với đời sống xã hội đương đại.