Nga ra mở cổng cho Hạnh. Cô trợn mắt
làm bộ ngạc nhiên:
- Anh đi xe máy à? Xe anh đâu?
Hạnh thong thả dắt xe vào cái sân rộng
thênh thang có nhiều chậu cây quý. Nga
khoác tay Hạnh thật tự nhiên, lại nũng nịu hỏi:
“Xe đâu mà anh đi xe máy?”. Hạnh đành trả
lời: “Có hơn cây số việc gì phải đi ô tô. Mà ô
tô của cơ quan chứ của mình đâu”. Nga tỏ vẻ
không hài lòng. “Nhưng em muốn bố mẹ thấy
anh đi ô tô biển xanh đến cơ”. “Để làm gì? Em
muốn anh tỏ ra sang à?”. Nga ngúng nguẩy:
“nói chuyện với anh chán lắm”. Bố Nga xuất
hiện ở hàng hiên cao vời vợi của ngôi biệt thự,
tươi cười vẫy tay: