NHỚ HƯƠNG TẾT XƯA
Ngày: 17/01/2023
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn, mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế. Tôi nhớ những ngày cuối năm xa xôi, trong cái rét như cắt da, cắt thịt. Bố mẹ tôi cố gắng cấy xong những thửa ruộng cuối cùng để “thượng điền”, yên tâm ăn tết. Lũ trẻ chúng tôi thì được nghỉ học, háo hức mong chờ tết đến.

NHỚ HƯƠNG TẾT XƯA

                                                                                        Vũ Thanh Huyền

Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn, mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế. Tôi nhớ những ngày cuối năm xa xôi, trong cái rét như cắt da, cắt thịt. Bố mẹ tôi cố gắng cấy xong những thửa ruộng cuối cùng để “thượng điền”, yên tâm ăn tết. Lũ trẻ chúng tôi thì được nghỉ học, háo hức mong chờ tết đến. Mẹ bắt đầu sắm sửa chuẩn bị cho tết. Mẹ lấy từ trong buồng những thúng thóc vàng ươm mang đi xay xát, trong đó phải có một thúng thóc nếp cái hoa vàng thơm phức. Gạo được mẹ dần sàng cho hết tấm, nhặt hết sạn. Gạo nếp mẹ dùng để gói bánh chưng và đồ xôi tết. Bố thì chẻ lạt, những chiếc lạt được chẻ từ ống dang mỏng dính mà lại vô cùng dẻo dai. Bố chẻ lạt đều tăm tắp mười cái như mười. Gạo nếp được mẹ vo sạch, ngâm cho no nước. Đỗ xanh đãi vỏ, đồ chín, cùng với hành củ, thịt lợn, thảo quả, tiêu bắc. Tất cả quyện thành một mùi thơm vô cùng quyến rũ. Lá dong đã được rửa sạch, lau khô. Ngày 28 tết là bố bắt tay vào gói bánh chưng. Tôi háo hức ngồi cạnh bố, xem bố gói bánh và giúp bố những việc vặt. Cuối buổi thể nào bố cũng gói cho chị em tôi 1-2 cái bánh con con xinh xắn. Trong làn mưa bụi rây rây, và tiếng gió bấc rít khe khẽ ngoài trời, cả nhà tôi quây quần bên bếp lửa, bên nồi bánh chưng sôi lục bục, hương thơm ngào ngạt. Tiếng củi cháy trong bếp tí tách, mùi khói bếp thơm thơm, nồng nồng làm má chị em tôi ửng hồng trong ánh lửa. Cả nhà đắm chìm trong hương vị của những ngày tất niên ấm cúng và hạnh phúc. Mẹ lặng lẽ thắp lên bàn thờ những nén hương trầm thơm ngát mà mẹ đã chọn mua từ làng hương Lai Triều nổi tiếng ở gần đó. Mùi hương trầm, mùi bánh chưng, mùi của mùa xuân đang cận kề, mùi của tất niên đang khép lại một năm cũ làm lòng người ấm lại, dù ngoài trời vẫn còn rét ngọt. Sáng dậy, mẹ dẫn chị em tôi đi, chọn mua một bộ quần áo mới thêm vài quả bóng bay hoặc còn tò he. Mẹ cũng không quên mua vài bó mùi hoa để về nấu nước tắm gội. Tôi sung sướng hít hà mùi thơm dịu mát của nước lá mùi mẹ nấu cho cả nhà tắm gội. Mùi hương ấy quyện vào tóc vào da thịt khiến lòng tôi lâng lâng. Ba mươi tết, dường như mọi việc đã được hoàn tất. Mẹ đi buổi chợ cuối cùng trong năm, mua thêm vài thứ còn thiếu. Bố thì đưa chị em tôi đi tảo mộ. Nghĩa trang, nghi ngút khói hương trầm và rộn ràng những bước chân. Lòng người đang rạo rực bồi hồi. Chiều tất niên, tất cả không còn tất bật, mải móng, và mọi người đã trở nên thư thái, thong thả hơn. Ngoài đường đã vắng vẻ, không còn cảnh xe cộ nườm nượp, tấp nập chen lấn nhau nữa. Mẹ sửa soạn một mâm cơm cúng tất niên bày lên bàn thờ. Bố xếp lại chồng bánh chưng ngay ngắn, quần áo chỉnh tề, thắp hương và  lầm rầm khấn vái. Buổi tối cả nhà quây quần bên mâm cơm, xem ti vi và chờ đón giao thừa, chờ đón khoảnh khắc thiêng liêng chuyển mùa của đất trời. Thời gian lặng lẽ trôi, chị em tôi đã khôn lớn, trưởng thành, bố mẹ cũng đã già, không còn cấy ruộng được nữa. Tết về, bố không còn gói bánh chưng vì đã có bánh chưng gói sẵn bán ở ngoài chợ, hoặc đặt hàng người ta gói, ship đến tận nhà. Việc sắm tết cũng trở nên đơn giản thuận tiện hơn nhiều. Mẹ tôi vẫn giữ thói quen, chọn mua hương Lai Triều từ sớm, và những bó hoa mùi thơm phức về nấu nước tắm gội rửa mặt. Trở về nhà vào những ngày tất niên, tôi lại thèm cảm giác ấm cúng cả gia đình quây quần bên bếp lửa với nồi bánh chưng đang bốc khói nghi ngút. Tôi thèm được sà vào lòng mẹ hít hà mùi thơm của những cây mùi hoa quyện trong tóc, trong da thịt mẹ, mà nghe lòng như ấm áp lạ kỳ. Đất trời đang chuyển mình qua những vòng quay của tự nhiên. Tuần tự mùa đi, rồi mùa đến, mang lại cho ta bao cảm xúc, bao hoài niệm khát khao. Ngoài kia những dòng xe cộ tấp nập, nườm nượp nối đuôi nhau trong vòng quay của những ngày tất niên. Tôi thấy nhớ thao thiết hương tết xưa đến lạ kỳ