ĐÀO XUÂN ÁNH
Trở lại mái trường xưa
Bốn mươi tám năm rồi, nay trở lại trường xưa
Trường tôi - cấp 3 Bắc Vũ Thư ngày ấy
Ôi cái thời chiến tranh bom rơi, lửa cháy
Áo vá, nùn rơm, chân đất đến trường!
Bốn mươi tám năm rồi sao vẫn cứ thân thương
Trường mái rạ, tường rêu phong, vách đất
Mưa dột vào thấm nhòe trang vở viết
Ngồi học xắn quần, bùn lép nhép dưới chân!
Giao thông hào từ cửa lớp ra sân
Tới hầm kèo chữ A, mỗi khi báo động
Máy bay rít trên đầu, bom ừng oàng như sấm
Bài học đang say, lội lõm bõm xuống hầm.
Trưa về nhà, cơm chẳng có mà ăn
Khoai dãi, ngô bung, rau già, cháo loãng
Mà vẫn cứ miệt mài tới lớp
Bụng đói nghe thầy giảng thấy cồn thêm!
Thế rồi chúng tôi xa mái trường yêu thân
Đứa bộ đội, công nhân, đứa kỹ sư, cán bộ
Chẳng uổng phí công thầy cô dạy dỗ
Gác bút nghiên theo tiếng gọi lên đường!
Bốn tám năm rồi, bao kỷ niệm thân thương
Giờ gặp lại, tóc đứa nào cũng bạc
Trở lại trường xưa với bao ký ức
Vẫn ấm nồng tình thầy, bạn thân thương