HÀ PHI PHƯỢNG
Lối về
Có một ngôi làng bên dòng Trà Giang
có một căn nhà trong ngôi làng thân thuộc lắm
ấu thơ con lớn lên ở đó
hoàng hôn của mẹ lặng lẽ nơi này.
Sao đếm hết nếp nhăn gương mặt mẹ hao gầy
sao tính được các chị các anh bao tháng năm lam lũ
những mái tranh đã thay bằng bê tông kiên cố
mà tiếng thở dài còn ém chặt đêm sâu
một thoáng trở về làng, nào dễ nhận ra đâu.
Một thoáng trở về lại vội vã rời đi
hương cỏ mật theo con, mùi mồ hôi ở lạ
i ôi quê hương!
bùi khoai và đắng ngải
xin tạ lỗi cánh đồng đằng đẵng cưu mang.
Cúi lạy bóng chùa, cúi lạy đò ngang
giọt nước mắt đứa con xa
chẳng làm mùa màng trĩu hạt
nhưng con biết lòng mình đang khơi trong gạn đục
để hành trình bớt phen lầm lạc
nơi cắt rốn chôn nhau con tìm được lối về
HÀ PHI PHƯỢNG