TRẦN ĐỨC HIỀN
Khát vọng
Cho mình tan chảy vào nhau
Hóa thân làm những giọt
Ngâu canh trường
Trao em cả một trời thương
Gió mây ghen với con đường hai ta.
Muôn năm trăng vẫn chưa già
Con tim yêu mãi mãi là non tơ
Gieo vào vườn mộng ước mơ
Gom thương nhớ để câu thơ thêm nồng.
Ai mang trăng rải xuống đồng
Ai trao ai nụ hôn nồng… khổ đau
Ai đem vôi tẩm trầu cau
Ai cho ta tím biếc màu nhớ thương.
TRẦN ĐỨC HIỀN