Anh trở lại con đường ngày xưa
Ngắm trăng thượng tuần và nghe dòng sông hát
Đời vẫn gió với hương đồng ngào ngạt
Anh rơi vào khoảng lặng
Trong miên man niềm nhung nhớ quê nhà
Trăng và em cứ khi gần khi xa...
Bao tinh tú trong thiên hà đêm nay không ngủ...?
Ai cũng bảo tình yêu là bất tử
Chỉ mình anh goá bụa một đường trăng
Không có mùa thu không có bóng chiều
Chỉ trái tim yêu vĩnh hằng là bình minh rực rỡ
Cám ơn một con tim lầm lỡ
Đã cho anh một thuở biết buồn.
Trần Đức Hiền