PHAN HÀ LINH
Tìm lại tuổi thơ
Tìm lại tuổi thơ trong lời ru của mẹ
Ngọn heo may ngái ngủ phía làng xa
Cánh võng đay ru dịu mát trưa hè
Tiếng dế kêu ngoài bờ tre rả rích.
Tuổi thơ con lớn lên qua những trang cổ tích
Trốn học rong chơi khoai nướng bờ đồng
Ổ rơm hồng thao thức cả đêm đông
Đôi chân trần chạy trên bờ đê lộng gió.
Ai còn nhớ những tháng ngày dâu bể
Trưa mùa hè nắng như đổ lửa
Bàn tay thon móc ổ cua mà
Đêm ở nhà bình yên đến lạ.
Tuổi thơ con qua bao ngày đói lả
Bữa được lưng cơm, chị không nỡ đơm đầy
Mắt mẹ trũng hao gầy ngày hai buổi
Tím thẫm đồng chiều, mẹ đi mót cái ăn...
Tuổi thơ con trôi qua bao khó khăn
Vết nứt chân chim hằn trên khóe mắt
Ngày con theo chồng mẹ mang bao hy vọng
Con sẽ đủ đầy con sẽ sinh sôi...
Con đã chạy đua về phía mặt trời
Vẫn chang chang nỗi niềm mùa giáp hạt
Nghĩ thương cha chưa hết đời cơ cực
Vẫn gánh gồng mãi chuyện áo cơm.
Quê mẹ giờ cũng đã khá hơn
Nhiều gia đình sống trong sung túc
Chỉ riêng con, vẫn âm thầm tìm lục
Ký ức ngày xưa theo nỗi nhớ bay về