VŨ MỸ HẠNH
Thương lắm bằng lăng
Ngắm bằng lăng tím ngát rợp trời
Chợt nao nức nhớ người xưa một thuở
Cánh hoa nâng niu gói khăn mùi xoa nhỏ
Ngượng ngùng ấp úng trao ai
Cô bé hồn nhiên, tinh nghịch, tươi cười
Mắt lấp lánh, yêu đời như hơi thở
Tóc lệch đuôi gà tung tăng hớn hở
Áo trắng học trò sáng mát cả trong mơ
Ta lướt qua đời nhau từ độ ấy đến giờ
Tuổi trẻ qua rồi, nhân duyên kỳ lạ lắm
Dâu bể thăng trầm chắc đủ nhiều đủ thấm.
Bỗng bồi hồi, thương sắc tím bằng lăng...