ĐÀO XUÂN ÁNH
Thác Bạc Tam Đảo
Dòng sữa trắng lưng trời tuôn xuống
Những hòn đá ngàn triệu năm non tóc rêu xanh
Tiếng thác ầm vang dội vào vách núi
Như bản nhạc tình từ thuở hồng hoang…
Tưởng như chúng mình đang đi trong cổ tích
Mình yêu nhau không biết tự thuở nào
Nụ hôn vội trao dưới chân Thác Bạc
Thấy đá mỉm cười bên cây lá xôn xao…
Anh vuốt tóc em rối tung trên gò má
Miệng em cười làm tim anh xuyến xao…
Hãy tận hưởng phút giây này em nhé
Thực đây rồi mà còn ngỡ chiêm bao!
Thác Bạc ơi! Thác Bạc ơi! Thác Bạc!
Giữa rừng xanh Tam Đảo tự bao giờ
Núi chụm đầu rau như bếp trời ba ngọn
Phù Nghĩa, Thạch Bàn, Thiên Trù đó vút cao!
Thôi về nhé em! Mình tạm xa Thác Bạc
Hẹn lần sau Tam Đảo, lại lên
Dòng sữa trắng ngàn năm vẫn chảy
Như tình mình em nhỉ, mãi trinh nguyên…