Trần Chính
Sông Trà Lý quê tôi
Ơi sông Trà Lý quê tôi
Bao năm bên lở, bên bồi mà nên
Sáng đi con sóng xoay vần
Chiều về con sóng lặng thầm trổ hoa
Dẫu cho nắng đổ mưa sa
Ổi Bo vẫn ngọt thiết tha, ơi người
Phơi mình trong nắm đất bồi
Năm tấn thóc của một thời, nhớ không?
Bao năm thăm lại quê chồng
Sông ơi, bến đã nặng lòng từ lâu
Nước dâng, sông ngấn sắc màu
Mà nghe tóc bạc trên đầu còn say
Sông đi con sóng khô gầy
Sông về dào dạt dạn dày mà xanh
Thầm thì gió hát ru cành
Nghe sông trò chuyện mà thành yêu thương
Cỏ đê man mát màu sương
Nắng xuân nở chín lên hương tình người