NGUYỄN LONG
Nợ
Ta còn nợ với những ai
từ bao nhiêu kiếp rộng dài ngày xưa
kiếp này gánh nặng đội mưa
trả bao nhiêu vẫn thấy chưa vợi lòng.
Nợ tình một mớ bòng bong
nợ duyên phận mấy ai đong cho đầy
nợ nùa màng nợ cỏ cây
tay vun tay bón đợi ngày trổ hoa.
Gom nợ gần đáo nợ xa
Vay vay trả trả đã là bấy nhiêu
ngẩng nhìn trời đã sang chiều
lòng ta nhẹ tựa cánh diều gió lên.
Buồn thì nhớ vui thường quên
bao nhiêu công nợ mới nên kiếp người
vẫn còn nợ với cuộc đời
một câu tạ tội một lời tạ ơn