NGUYỄN TƯỜNG THUẬT
Mùa Thu con nhớ Bác Hồ
Mỗi độ Thu về con càng thêm nhớ
Bác Nhớ giọng Bác ở Ba Đình một sớm thu xưa
Lời “ Tuyên ngôn…” của Người là lời nước Việt
Hơn Bảy mươi năm còn vang vọng đến giờ.
Mỗi độ Thu về, con càng thêm nhớ Bác
Nhớ viên gạch ở Luân Đôn ủ ấm Bác năm nào
Nhớ lời thơ của Người trong “Ngục trung nhật ký”
Dẫu thân ở trong lao vẫn luôn nghĩ tới đồng bào.
Mỗi độ Thu về, con càng thêm nhớ Bác
Những năm tháng trường kỳ kháng chiến gian truân
Nước còn nghèo, Bác nhịn ăn từng bữa
Góp phần gạo của mình vào “Hũ gạo nuôi quân.”
Mỗi độ Thu về, con càng thêm nhớ Bác
Người mặc áo nâu sờn đến với nông dân
Đạp guồng nước, cùng ra đồng tát nước
Người là Lãnh tụ tối cao mà dân thấy rất gần…
Suốt cuộc đời, con không nguôi nhớ Bác
Dẫu Người về cõi tiên hơn nửa thế kỷ rồi
Cả dân tộc Việt Nam đời đời ơn bác
Người hiến trọn đời mình vì hạnh phúc của nhân dân
. Ôi! Mùa Thu! Mùa Thu, con nhớ Bác muôn lần
NGUYỄN TƯỜNG THUẬT