NGuYễN sINH THÀNH
Lời chân quê
Nhớ thời chân đất, nón mê
Lẫn vào bom đạn, xa quê một ngày
Đói nghèo, gian khổ cầm tay
Chân còn vương đất rãnh cày tôi đi...
Tương lai, dẫu chưa biết gì
Vẫn say mê thuở xuân thì tóc xanh
Nghĩa nhân làm của để dành
Buồn vui chắt lọc mà thành yêu thương
Mở trang sách thấy con đường
Dang tay được gặp bốn phương bạn bè
Tình người sâu nặng nghĩa quê
Cho xanh hy vọng để che nỗi buồn
Cứ bơi ngược nước tìm nguồn
Một đời mỏng mảnh cánh chuồn muôn nơi
Người ham góc bể, chân trời
Tôi về, mộc mạc nói lời chân quê.