TRẦN THuYÊN
Lên cao nguyên gặp Trịnh Công Sơn
Ngồi xuống đây anh vui cùng ngọn cỏ
Thập loại chúng sinh, gió hát đêm dài
Đời có bao nhiêu rừng khuya còn nhớ
Mà cuộc tình vẫn chưa kịp thoát thai
Nước mắt thương đau mọc trắng hoang đồi Đá cựa mình thoắt hai chục năm trôi
Lời suối khe êm ru hồn biển cả
Phím đàn rung nghiêng ngả trái tim người
Khúc ca vang dội hai bờ vách thẳm
Rừng cháy khô những linh hồn câm lặng
Một cõi đi về, Diễm xưa, Hạ trắng
Một trái tim cho hết cuộc đời say
Tôi về, mộc mạc nói lời chân quê.