LẠI TÂY DƯƠNG
Hành hương về đền Trần
Như người con ở phương xa
Tôi tìm về với Hưng Hà ngày xuân
Hành hương chiêm bái đền Trần
Khoảng trời Tiến Đức trong ngần nắng mai
Đây rồi! Phía trước Tam Thai
Thất Tinh cửa hậu, bên ngoài Tam Quan
Lầu son, gác tía, ngai vàng
Có còn chăng? Nắm đất làng phong sương
Dấy Binh khởi nghiệp Đế Vương
Khắc vào nhân thế tấm gương rạng ngời
Trải bao vật đổi sao rời
Vẫn âm vang, vó ngựa thời can qua
Gieo neo mấy thuở sơn hà
Đất thề Sát Thát gươm lòa trời xanh
Hào quang đỏ ráng mây lành
Mắt người lữ khách long lanh nỗi niềm
Nhớ những bậc đại nhân, đại nghĩa, đại dũng, đại hiền
Hình hài dù có mất
Tiếng cả vẫn trường tồn
Với những bậc đức dày công lớn
Thể phách dẫu rời xa
Anh Linh còn mãi sống
Lập đền đài cho sông núi chở che
Tôn thần thánh để người đời ngưỡng vọng
Từ trong phế tích lãng quên
Đền Trần giờ lại uy nghiêm hiện hình
Cội nguồn lắng đọng ân tình
Nghe như tiếng nhịp tim mình xôn xao
Xuân xanh, xanh cả lời chào
Hồn quê sâu lặng nhập vào hồn tôi
Cung duy các Vua Trần
Kính bái các chư thần
Một lễ đền thiêng
Muôn đời tưởng vọng