NGuYễN LONG
Dòng sông
Nhà em vẫn ở đấy
Dòng sông bây giờ chỉ lặng lẽ chảy thôi Con nước đã vơi đi một nửa
Chẳng còn bên trong bên đục, lở bồi.
Sao anh tiếc những mùa mưa lũ Nước nguồn về cuồn cuộn phù sa Dòng sông lao như thác đổ
Mặt nước mênh mông tung sóng vỡ òa.
Bến phà quê giờ không còn nữa
Sao anh vẫn thương tuổi em mới lấy chồng Ngày chạy chơ toan lo vất vả
Sớm với chiều gánh đội qua sông.
Sao anh nhớ thuở em hai con nhỏ
Vẫn khát khao mùa nước nổi ngày xưa Vẫn lưu luyến những trang văn phượng đỏ Yên buổi chợ làng tấp lập bán mua.