NGUYỄN VĂN THỤC
Đồi sim
Ráng chiều nhuộm tím hoàng hôn
Xôn xao ngọn gió gọi hồn rừng cây
Mỗi lần chân bước tới đây
Lòng tôi bỗng lại nở đầy hoa sim.
Đồi sim vẳng một tiếng chim
Tiếng chim nhớ bạn đi tìm người thân
Vẫn còn những sớm hành quân
Vẫn còn cái buổi mùa xuân lên đường.
Bạn tôi nằm lại chiến trường
Tôi về xây một đài hương trong lòng
Cầu cho gió rét mưa dầm
Tan đi cho bạn tôi nằm ngủ yên.
Đồi cây ấp ủ người hiền
Rừng sim ôm trọn hồn thiêng anh hùng
Trái tim bạn, lửa bập hùng
Vẫn còn cháy mãi giữa rừng Trường Sơn