NGUYỄN SINH THÀNH
Đời người
Đời người được mấy gang tay
Loanh quanh trời rộng, đất dày loanh quanh
Máu thì đỏ, cỏ thì xanh
Thảo thơm là của để dành mai sau
Nỗi buồn càng nén, càng đau
Cuộc vui nước chảy qua cầu gió đưa...
Đường chiều tím lại ngày xưa
Lá vàng xuống cõi, bể mưa lên nguồn
Tháng năm vẫn thế đừng buồn
Đời người nhẹ tựa cánh chuồn vẫn bay...
Muôn năm trời đất vẫn xoay
Hết đông rồi sẽ đến ngày sang xuân
Một đời được mấy bước chân
Bước xa từng trải, bước gần yêu thương