NGUYỄN TƯỜNG THUẬT
Đất thiêng Quảng Trị
Hơn Bốn mươi năm, chúng tôi về Quảng Trị
Ruột tượng gạo vắt vai, lại nằm võng ngủ rừng
Về lại mảnh đất xưa quần nhau với giặc
Vừa chạm tới cây rừng, ai nấy đã rưng rưng…
Chúng tôi – cháu con của đất nước Vua Hùng
Một phần tuổi xuân gửi đất này - Quảng Trị
Cùng với nhân dân chung chiến hào đánh Mỹ
Bao đồng đội hy sinh nằm lại cánh rừng này.
Quảng Trị bây giờ xanh ngút ngát màu cây
Chúng tôi đến nghĩa trang thắp hương dâng đồng đội
Từ lòng đất vọng lên thoảng lời bạn nói
Nghe giọng quen quen - đồng đội của chúng mình!
Dòng Thạch Hãn hiền hòa, ngăn ngắt một màu xanh
Nhớ năm Bảy Hai pháo bom rền chảo Lửa
Chúng tôi vượt sông giữ cờ bên Thành Cổ
Có người hóa hồn sông, hồn nước nơi này…
Gần nửa thế kỷ rồi, chúng tôi trở lại đây
Vẫn ấm tình nhân dân, ấm thêm tình đồng chí
Bao kỷ niệm máu xương những tháng ngày đánh Mỹ
Còn khắc trong tim những người lính trọn đời
Để nâng chúng tôi xứng đáng thành
Người Nhớ mãi đất thiêng này, Quảng Trị mến yêu ơi!