NGUYỄN VĂN THỤC
Đa xanh
Đa xanh, xanh đến bất ngờ
Hàng trăm năm tuổi, đến giờ vẫn xanh
Muôn búp lá, vạn chồi cành
Nối trời với đất, rễ thành chòm râu
Cánh buồm xuôi ngược về đâu
Gốc đa vẫn cắm rễ sâu đất làng
Biết bao cơn bão tạt ngang
Đa xanh vẫn trụ vững vàng chốn quê
Là nơi chim sáo đi về
Là nơi lưu giữ câu thề trăm năm...
Một chiều tôi trở về thăm
Cây đa xưa đã vượt tầm thời gian
Như người cao tuổi của làng
Tươi xanh sống giữa một đàn cháu con!
Ngày vui bầu bạn, nước non
Đêm vui ngắm cảnh trăng tròn, cây đa!
Tự hào thay xóm làng ta
Đất lành có những vòm đa mát lành