TRẦN CHÍNH
Chị tôi
Vào thu cải đã đổi vàng
Tóc phơi màu khói muộn màng chiều sương
Nhớ ngày lửa đạn chiến trường
Ngực căng đầy ánh trăng đường hành quân.
Dốc mòn tăng bạt giăng chân
Má hồng gieo lúm trời xuân giữa rừng
Soi gương mà thấy ngại ngùng
Giấc mơ một mảnh biết cùng riêng ai.
Một thời nét ngọc nhạt phai
Còn đâu mặt phượng mày ngài xưa xa
Tưởng là người cũ ngày qua
Lời yêu ai đã phôi pha lặng thầm.
Rồi từ sâu thẳm trái tim
Màu lam áo lính hiện lên ngọt ngào
Chị đi dọc phía chiến hào
Gặp mùa hoa cải ấm vào sắc xuân.