PHẠM MINH GIANG
Bếp lửa
“Tối hôm nay em có bận gì không?”
Em không bận!”. Thế nghĩa là em ưng đấy!
Cái bếp lửa bập bùng đêm ấy
Từ quê nhà rọi mãi bước anh đi.
Bếp thân thương soi ánh lửa diệu kỳ
Ánh lửa của niềm tin và sức mạnh.
Những đêm đông hang Trường Sơn giá lạnh,
Những chiều buồn tê tái nỗi chia xa,
Anh thường mơ về bếp lửa quê nhà,
Lạ lắm, lòng anh như ấm lại.
Bếp lửa quê hương bập bùng sáng mãi
Và tình yêu như trái ngọt chín dần.
Nồng nàn một bếp lửa xuân
Rọi sáng con đường anh đi đánh giặc.
Bếp lửa ơi, đừng có khi nào tắt
Để lời thề son sắt sáng trung trinh…
Ngày mai, những ngày mai hai đứa chúng mình
Em nhé, ta lại về bên bếp lửa.