TÌNH EM
Không thấy mặt, chẳng biết tên
Bộ đồ phòng dịch khoác lên kín người
Khẩu trang che phía nụ cười
Em rong ruổi khắp mọi nơi phố phường...
Bao người lạc bước tha phương
Dịch về lâm cảnh xót thương dưới trời
Vỉa hè, ghế đá ngủ ngồi
Màn sương chiếu đất, biết rồi ra sao...
Hộp cơm, chai nước em trao
Là traothơm thảo cho bao phận người
Mốt mai dịch bệnh qua rồi
Miếng thương khi đói trọn đời ai quên...
Không thấy mặt, chẳng biết tên
Phố khuya còn ấm tình em âm thầm...
ĐẶNG TOÁN